Công chức thời Cô-vít
Bát phở được bưng ra, nóng hôi hổi, hôi hổi. Nóng quá mức cần thiết! Lại còn thêm nước béo, nên nước càng nóng dai. Hắn cảm thấy hơi khó chịu. Hình như cái tính hay ngại nơi công sở dễ khiến hắn khó chịu với mọi thứ đòi hỏi phải vận động – như lúc này là cần thổi tích cực chẳng hạn. Thế là hắn khoằm mặt lại, tự mình hậm hực với cái bát phở nóng nhẫy mỡ bò, vừa gắp lên, vừa đưa mồm thổi phù phù như quạt máy lia từ trên xuống dưới, rồi vội vội đút ngoạm miếng to, cho nhanh vào mồm. Vừa đút, vừa trợn mắt lên, nhai nhai nuốt nuốt, nuốt lấy nuốt để cho đỡ nóng. Xem thêm