Gái điếm hai lòng

Hay là cô đang yêu? Ôi không, Trinh không dám nghĩ đến! Nghề làm điếm khắc nghiệt như thế đấy! Một cô gái điếm biết yêu? Có chăng, chỉ những gã nghiện ngập, ma cô, tội phạm... thì mới yêu gái điếm. Đằng này, anh ấy là nhà báo, là một trí thức hẳn hoi. Tỉnh mộng đi Trinh! Cô luôn nghĩ thế khi cảm thấy tâm trí hơi bay bổng một chút với nụ cười của Chí Dân. Nhưng... tình cảm là tình cảm. Nó không phải là thứ có thể nhét vào hộp, khóa kín lại, rồi bắt nằm yên trong đó được. Xem thêm

Bước trượt dài của một Sugar Baby (phần II)

Thư không khóc, không buồn, mà cô chỉ thấy lòng hận thù, sự căm giận chất cao ngút ngàn. Đồ bỉ ổi, khốn nạn, vô liêm sỉ! Cô tìm đủ những tính từ tồi tệ nhất để gán cho Khánh, nhưng tới lúc phát hiện ra điều đó chẳng giúp làm giảm đi sự khó chịu trong lòng, cũng chẳng làm gì được Khánh, thì cô lại thôi, không nghĩ nữa. Thay vào đó, cô ném thú bông, cô đá giường, cô đập cửa, cô như cáu giận với tất cả thứ gì lởn vởn quanh mình... Xem thêm

Bước trượt dài của một Sugar Baby (phần I)

Trong cuộc ăn uống, hát hò, Khánh liên tục bá vai, khoác tay qua người cô, đôi lúc quay sang hôn một cách tự nhiên, rồi đặt tay lên đùi Thư mà nắn, bóp. Nhóm bạn của Khánh toàn những người có tiền, phóng khoáng, họ coi phong cách đó như một lẽ đương nhiên. Thư chưa quen lắm, nhưng bởi những người xung quanh coi là bình thường, nên cô cũng cố tỏ ra tự nhiên hết sức có thể. Lúc cao hứng, Khánh vòng tay qua lưng Thư, dùng ngón trỏ đỡ luôn bên vú cô, rồi nghịch ngợm cạy cạy, day day, khiến bên vú ấy tạo thành “sóng” rung rung, lắc lắc. Thư hơi bất ngờ trước cử chỉ gợi dục nơi công cộng ấy, nhưng rồi sự tự nhiên của các cặp đôi khác khiến cô không thể phản ứng – như thế thì sẽ rất kỳ. Có cặp đôi ở bàn của Khánh – Thư còn bạo hơn vậy, khi anh chàng thò hẳn tay vào ngực áo của “bồ”, vừa bóp vú, vừa cười ha hả. Xem thêm